N2_gokaku_dekiru_第1部_問題11_読解_内容理解_問1

Bạn chưa đăng nhập. Kết quả kiểm tra của bạn sẽ không được lưu lại.

Thời gian còn lại: 60 : 59
Số câu hỏi còn lại:
Hoàn thành
Tổng số câu hỏi: 0
Số câu đã chọn: 0
Số câu sai: 0
Tổng điểm: 0

{問題11_読解_内容理解_問1}

1234
1234
1234

Dịch

Tôi sống ở Tokyo suốt kể từ lúc sinh ra.
Nói là vậy nhưng nơi mà tôi sống lúc nhỏ là miền quê của Tokyo, và nơi tôi đang sinh sống là thành phố Kawasaki.
Hừm, nói là tôi sống ở "Vùng đi làm của Tokyo" thì đúng hơn.
Tokyo là nơi thuận tiện, nhưng cũng có nhiều cái cay đắng, chẳng hạn một trong số đó là địa ngục của đi làm.
Buộc phải làm những việc không như kiến thức thông thường là nhồi nhét con người vào trong cái hộp với mật độ mà với kiến thức thông thường không thể nghĩ đến, rồi chở hơn 1 tiếng đồng hồ.
Dù vậy, do không đủ nên người ta liên tục tăng số lượng xe lửa, vào giờ cao điểm thì cứ cách mấy phút là có xe điện chạy.
Hừm, nếu vậy mà vẫn không đủ thì sẽ làm sao?
Có nhiều phương pháp.
Chẳng hạn, tuyến JR Yamate người ta làm ghế ngồi thành dạng gấp lại được, vào giờ cao điểm thì họ gấp ghế lại để mở rộng không gian cho hành khách đứng, cố gắng để chở được nhiều hơn.
Ngoài ra, nếu hỗn tạp như vầy thì việc tốn thời gian để hành khách đi lên đi xuống cũng là chuyện đáng quan tâm.
Vì vậy, công ty đường sắt tư nhân A và B ở Tokyo đã quyết định cải thiện cửa để hành khách có thể đi lên đi xuống một cách nhanh chóng.
Để có thể đi lên đi xuống một cách nhanh chóng, tôi nghĩ người ta nên tăng hoặc mở rộng số cửa ra ở mỗi xe.
Công ty A thì giữ nguyên số cửa (mỗi xe có 4 cửa mỗi bên) và mở rộng từng cửa.
Công ty B thì không đổi độ rộng của cửa mà sẽ tăng số lượng cửa (5 cửa mỗi bên).
Có thể thấy rằng đằng nào thì cái nào cũng tốt.
Thế nhưng kết quả là công ty B được suôn sẻ, thời gian đi lên đi xuống được rút ngắn, còn công ty A thì không được suôn sẻ, mà trái lại tốn khá nhiều thời gian! Hoàn toàn là câu chuyện lạ kì.


	

Click xem phiên bản dành cho máy tính.

Đang xử lý